Một người đàn ông cưới được một cô vợ rất xinh đẹp, ông ta cực kì yêu thương vợ mình. Một ngày, cô vợ mắc phải một căn bệnh ngoài da. Làn da tươi mịn của cô ấy dần dần trở nên xấu xí, loang lổ, vẻ đẹp cũng thế mà mất dần đi. Không lâu sau, trong một chuyến công tác trở về, người chồng cũng gặp một tai nạn khiến ông ta không còn nhìn được nữa. Thế nhưng cuộc hôn nhân của hai người vẫn tiếp tục hạnh phúc. Thời gian trôi qua, nhan sắc của cô vợ càng trở nên tồi tệ. Người chồng mù không nhận ra điều đó và cuộc sống hai người vẫn êm đềm trôi trong tình yêu và hạnh phúc. Một ngày kia, người vợ qua đời. Sự mất mát đó khiến người chồng cực kì đau buồn. Sau khi kết thúc tang lễ, ông ta quyết định rời bỏ thị trấn. Một người khác gần nhà thấy vậy liền hỏi, “Người vợ luôn bên cạnh giúp đỡ anh giờ đã không còn nữa. Làm sao anh có thể tự lo liệu một mình cơ chứ?” Ông ta đáp lại, “Tôi không bị mù. Tôi cố gắng đóng giả để vợ tôi không bị tổn thương vì căn bệnh của cô ấy. Tôi yêu cô ấy không chỉ vì nhan sắc mà còn vì sự chu đáo và ân cần. Nên tôi giả mù để vợ tôi không phải đau khổ mà luôn vui vẻ, hạnh phúc.”

Bài đăng phổ biến