Một gã keo kiệt chôn toàn bộ vàng bạc ở một nơi bí mật trong
khu vườn của mình. Ngày nào ông ta cũng đều đến chỗ chôn vàng và đào chúng lên,
đếm
từng đồng một để chắc chắn rằng mọi thứ vẫn được đảm bảo an toàn. Ông ta
thường xuyên đi kiểm tra khiến một tên trộm để ý, hắn theo dõi và phát hiện ra
chỗ cất giấu vàng. Đêm xuống, tên trộm nhẹ nhàng lẻn vào khu vườn và lấy đi
toàn bộ của cải được cất giấu.
Hôm sau, gã keo kiệt
phát hiện ra chỗ vàng đã bị mất, đau khổ và tuyệt vọng, gã rên rỉ khóc lóc. Một
người đi ngang qua thấy vậy liền hỏi thăm xem có chuyện gì xảy ra.
“Vàng của tôi, ôi
vàng của tôi. Ai đó đã lấy trộm chúng” – Gã keo kiệt vừa khóc vừa kể.
“Vàng của ông! Ở trong cái hố đó? Sao ông lại để vàng ở đây?
Sao ông không để trong nhà để khi cần mua gì thì lấy cho dễ?”
“Mua?” Gã keo kiệt hét lên giận dữ. “Tôi không bao giờ động
vào chỗ vàng đó, tôi sẽ không bao giờ tiêu nó.”
“Nếu thế thì ông hãy chôn hòn đá này thay thế đi”. Người lạ
kia liền cầm một hòn đá ném nó xuống lỗ. “Số vàng ông mất cũng vô giá trị như
hòn đá đó thôi!”
Bài học: Tiết kiệm
và chi tiêu một cách hợp lý và khôn ngoan. Tài sản chỉ có giá trị khi ta sử dụng
chúng.