Xưa kia ở vùng nọ có một gã đàn ông vừa nghèo vừa lười. Gã không chịu làm việc nhưng luôn mơ mộng về một ngày trở nên giàu có. Hàng ngày gã chỉ sống dựa vào đồ bố thí của mọi người trong vùng. Một buổi sáng, gã được cho một hũ sữa tươi. Gã vui mừng trở về nhà, đun sữa và uống một ít. Phần còn lại gã ủ để làm pho mát. No nê, gã lên giường đi ngủ.
Gã lười bắt đầu nằm mơ mộng. Gã mơ về một gia tài đồ sộ, cuộc sống phú quý và những cực khổ sẽ không còn. Gã nghĩ về hũ sữa được ủ. “Sáng mai, hũ sữa sẽ lên men, mình sẽ đánh đều nó lên làm bơ và pho mát. Rồi bơ và sữa sẽ được mang ra chợ để bán kiếm tiền. Số tiền kiếm được mình sẽ mua một con gà mái. Một thời gian gà mái sẽ đẻ trứng vả nở ra một đàn gà, đàn gà sẽ lớn lên và lại đẻ ra hàng trăm quả trứng. Rồi mình sẽ có một trang trại gà lớn nhất vùng.” Gã lười tiếp tục mơ mộng. “Mình sẽ bán tất cả số gà và mua bò, mờ một trang trại sản xuất sữa. Cả thị trấn sẽ mua sữa từ trang trại của mình. Có nhiều tiền, mình sẽ mua trang sức, đá quý. Vua sẽ mua hết đá quý từ mình. Rồi mình sẽ trở nên cực kì giàu có, mình sẽ lấy một cô vợ xinh đẹp. Rồi mình sẽ có con. Nều nó mà hư thì mình sẽ dạy dỗ nó, mình sẽ đánh nó bằng một cây gậy to.” Vừa mơ mộng gã lười vô tình cầm cây gậy và múa may như đang đánh con. Cây gậy đập trúng hũ sữa.