Một buổi sáng, giáo sư bước vào phòng
học và yêu cầu tất cả sinh viên chuẩn bị cho một bài kiểm tra bất ngờ. Ai nấy
cũng tỏ ra lo lắng. Vị giáo sư bắt đầu phát đề, mọi tờ đề khi được phát đều được
úp xuống để đảm bảo công bằng. Khi ai cũng có đề trên bàn của mình, giáo sư yêu
cầu học sinh lật đề và bắt đầu làm bài. Tuy nhiên, mọi người đều ngạc nhiên,
trên tờ đề không có câu hỏi nào, chỉ có một dấu chấm đen ở chính giữa tờ giấy.
Vị giáo sư quan sát biểu cảm của trên
khuôn mặt của mọi người, bắt đầu lên tiếng “Tôi muốn các bạn hãy viết tất cả những
gì bạn nhìn thấy”. Các sinh viên tỏ ra bối rối trước một yêu cầu khó hiểu. Cuối
giờ học, giáo sư thu tất cả những câu trả lời và bắt đầu đọc chúng trước lớp. Mọi
câu trả lời chỉ miêu tả dấu chấm đen, vị trí của nó, màu sắc.
Sau khi đọc xong tất cả, giáo sư giải
thích “Tôi không đánh giá các bạn bằng bài kiểm tra này, nhưng tôi muốn nói với
các bạn vài điều. Không một ai trong số các bạn viết về phần trắng còn lại của
tờ giấy. Tất cả chỉ tập trung vào dấu chấm đen, cũng giống như cuộc sống mỗi
chúng ta. Chúng ta có cả một tờ giấy trắng để quan sát, nhưng chúng ta lại chỉ
tập trung đến một điểm đen nhỏ bé. Cuộc sống của chúng ta là một món quà của
thượng đế, chúng ta có lý do để vui vẻ, những người bạn quanh chúng ta, những
điều kì diệu luôn xảy ra hàng ngày. Tuy nhiên, chúng ta lại chỉ quan tâm đến những
thứ tồi tệ, một cuộc cãi vã, một lần thất bại. Hãy nhớ rằng chấm đen cực kì nhỏ
bé so với tờ giấy trắng và những giây phút khó khăn cũng sẽ rất ngắn ngủi so với
cả cuộc đời. Từng giây, từng phút cuộc sống đem lại cho bạn, hãy luôn vui vẻ và
sống lạc quan!”